Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

TÌNH HỌC TRÒ - Trần Hoan Trinh

Thi môn cuối cùng xong , trên đường về , Lan ghé thăm tôi  và trao tôi  đề thi Tóan buổi sáng , như tôi  đã dặn trước . Kỳ thi Tú Tài I này tôi  bị cảm bất ngờ , nên không tham dự được Hội Đồng thi như đã được Bộ phân công . Lan . cho biết các bài thi em đều làm rất tốt , có thể nói là trên cả mong muốn .
      -  Có thể đậu ưu đó , thầy ạ !
Trước khi ra về , Lan  thông báo một tin làm tôi giật thót cả mình :
     - Chiều này thằng Huy ngủ trưa quên đến thi đó thầy ơi , đến phòng thi muộn cả tiếng , bị Giám thị không cho vào thi đó  !
Huy là đứa học trò học giỏi nhất của trường , có thể bảo là môn nào em cũng xuất sắc cả . Trường và tôi  đều kỳ  vọng về em trong kỳ thi này , chắc chắn em sẽ đỗ Tối Ưu , sẽ đỗ Thủ Khoa tòan tỉnh ! Thế mà ….
        - Sao em biết Huy ngủ quên ?
       - Em mới gặp Huy lang thang trước cổng trường đó thầy , em hỏi thì Huy bảo vậy !
Lan  về , tôi mặc vội áo quần , đến gõ cửa nhà Huy . Huy không có nhà , tôi chỉ gặp bà mẹ . Bà cũng chưng hửng khi nghe tin tôi nói :                                 
      - Thế mà tôi tưởng cháu thi xong đi chơi với bạn bè đâu đó . Bây giờ làm thế nào đây , thầy  ?
Tôi chỉ biết lắc đầu chào bà ra về , trong lòng thấy tiếc nuối ngậm ngùi chi lạ . Tôi  lại kể một câu chuyện tình nữa đây !

    Hai mẹ con chị Nguyệt  đến ở cuối xóm từ ngày Huyền  vào cấp 3 . Chị Nguyệt là giáo viên tiểu học công tác tại một trường ở ven thành phố . Mỗi  sáng  chị đi đến trường dạy , ở lại trưa tại trường chiều mới về lại nhà . Cô con gái tên Huyền , học cùng cấp lớp như Huy, nhưng học tại một trường tư thục . Cô gái  có dáng gầy gầy , vẻ mặt buồn buồn ,  có đôi mắt to như mắt nai , trông hiền từ và cô đơn .Mỗi lần đi học ngang qua nhà Huy , cô bé luôn nhìn vội vào nhà Huy rồi đôi chân quấn quít bước   , sau khi thả một nụ cười bâng quơ , vô cớ . Có một lần bắt gặp Huy đang đứng tần ngần trước cổng nhà , cô bé dừng lại chào rồi ngập ngừng bẽn lẽn nhờ  Huy mách giúp cách giải một bài Tóan trong sách giáo khoa . Thế là 2 người thành bạn . Thỉnh thỏang Huy qua nhà cô bé giúp cô giải những bài Tóan  khó . Trông cô bé nhu mì và ngoan ngõan vô cùng . Một lần thấy cuốn sách giáo khoa của cô bé xơ xác , gần như rách tươm , Huy  trao cuốn sách còn mới toanh của mình cho cô bé dùng .
             - Mình còn 1 cuốn nữa đây !
   Anh chìa cho cô bé thấy cuốn sách thứ hai của mình , thật ra là anh mới mượn của thằng bạn  ngồi cạnh . Từ đó , nhiều lần anh trao bớt sách mình cho cô bé học , cô bé cũng chấp nhận ưu ái đó một cách vô tư  . Hai người trở thành bạn thân của nhau . Không biết trong lòng hai người thế nào nhưng bên ngòai luôn thân thiết chân thành và  trong sáng .
    Năm nay cô bé cũng thi tốt nghiệp cùng khóa cùng trường thi với Huy , độ này khi thi Sở Giáo dục  bố trí học sinh tư , công thi chung như vậy , không còn thi phân biệt như các năm trước nữa . Cô bé học không giỏi nhưng sáng dạ lại chăm chỉ . Huy  chắc cô cũng đỗ thôi .
- Tốt nghiệp xong chắc anh Huy học lên đại học nhỉ , rồi cao hơn nữa . Huyền  thì chịu thôi , mẹ bảo tốt nghiệp xong cho Huyền  thi vào trường Quốc gia Sư phạm đó , để ra đi dạy tiểu học giống mẹ . Huyền  cũng thích như vây . Huyền  vốn yêu trẻ lắm cơ !
Nghe Huyền  tâm sự với nhiều tiếc nuối , bâng khuâng , Huy thấy lòng mình ngậm ngùi không thể tả .
    Đêm cuối , Huyền  đang ngồi ôn lại môn Tóan để ngày mai thi 2 môn còn lại , thì mẹ Huyền  lên cơn đau bụng kịch liệt . Mồ hôi vã ra như tắm , từng cơn quằn quặn như xé gan bứt ruột . Đưa mẹ ra Bệnh xá phường , bệnh xá đưa tiếp đến bệnh viện cấp cứu tỉnh , mẹ Huyền   phải mổ cấp cưu . Ngồi bên mẹ , nhìn mẹ mê man , cô bé buồn chi lạ . Thức trọn đêm bên mẹ , sáng hôm sau đưa mẹ vào phòng mổ , cô bé quên mất kỳ thi của mình , không để tâm đến . Trưa đó , thi xong , tìm Huyền  không thấy , Huy hỏi han hàng xóm rồi vào bệnh viện với Huyền  . Nhìn mấy giòng nước mắt lăn tròn trên hai má của người bạn trẻ , Huy ước gì mình có thể chia sẻ bớt nỗi buồn của bạn .
    Năm đó Huy  trượt , mặc dầu với chỉ 4 môn thi đầu , Huy đã dư điểm để đỗ Bình rồi . Bạn bè cứ ái ngại cho Huy , sao dễ ngủ quên đến như vậy để ra nông nổi ! Tiếc quá . Nhưng tôi  , tôi biết ví sao Huy  ngủ quên như vậy ! Học trò trẻ có nhiều suy nghĩ , nhiều hành động mà phụ huynh , thầy cô không hiểu thấu được ! .


TRẦN HOAN TRINH


BC :
    Các danh tính trong bài do tác giả đặt .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét