Trong
cái khắc nghiệt của cuộc sống, trong dòng trôi chảy của cuộc đời có
những cái qua đi, cũng có những cái mãi còn ở lại, sự đan xen hòa quyện
giữa các cái khiến cho mọi việc trở nên hài hòa, cân bằng và tự điều
chỉnh trong mắt nhân gian.
Cây xanh: đã góp phần làm nên điều ấy,
cái xanh của màu cây đã cho sự bình yên giản dị trong mỗi con người đơn
giản, nhẹ nhàng nhưng thật là rộng mở. Rồi năm tháng qua đi, cây xanh
cũng như mọi sinh vật khác vẫn theo quy luật: sinh, lão, bệnh, tử. Để
rồi cây xanh đã để lại cho đời một dấu ấn đó là “thân cây”, sẽ gần gũi
với cuộc đời trong một thời gian nữa.
Nhánh lan: sự phối màu tuyệt
vời của tạo hóa, những gam sắt màu thoang thoảng cho lòng người man
mác, lắng đọng về một hoài niệm nào đó trong mỗi cái riêng mình. Lan
trong rừng, Lan trong vườn, Lan trong nhà, nhìn lan ai cũng cảm nhận
được cái “nhàn“ đang lẩn khuất đâu đó quanh ta. Cái đáng có, cái không
đáng có, cái nên và cả cái không nên đang dần rõ hơn trong suy tưởng.
Vâng! cuộc đời cám ơn “LAN”, một ưu vật của tạo hóa, một tuyệt tác của
thiên nhiên đã ban tặng cho đời.
Cuộc đời: góp nhặt một chút, gắn
kết LAN và CÂY mong cho cái đẹp của thiên nhiên thêm mãi bên đời thường,
len lỏi vào khoảng không của mỗi người. Thi thoảng cái thăng trầm, bí
ẩn của rừng thẳm còn lưu lại trên thân cây và cái đẹp của nhành lan đã
đưa sự bao la, hoang sơ về lại trong mỗi nhà.
Tống Nghĩa - Vườn Lan An Phú Q.2, đề bút.
Hội Hoa Xuân Phú Mỹ Hưng, Giáp Ngọ 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét