Thầy Trần Đại Tăng |
Bỗng dưng nhớ đứt ruột cháy lòng
Một lũ bạn bè xa lăn lắc
Cứ tưởng như vừa mới gặp xong!
Mấy đứa một thời tiểu học làng
Thả diều, đá bóng giữa đồng hoang
Chui rào hái trộm cam chanh khế
Quậy nước sông con tắm ở truồng
Những đứa một thời Đệ Tứ, Tam
Chung trường chung lớp lại chung bàn
Giờ thi giờ học tranh nhau điểm
Giờ nghỉ chia đều gói phụng rang!
Đệ Nhất, Đệ Nhị đã biết yêu
Thong dong xe đạp lang thang chiều
Đi theo một bóng hồng qua phố
Tối ngủ nằm mơ mộng dáng kiều
Đến cuối năm thi lấy Tú Tài
Đứa cười toe toét đứa thở dài
Đứa khăn gói thênh thang Đại học
Đứa lọt quân trường tập một hai
Bè bạn rã đàn khắp bốn phương
Đứa rừng đứa biển đứa tha hương
Đứa giàu nứt vách thành ông lớn
Đứa xác xơ thân sống bụi đường
Cũng có đôi lần gặp gỡ nhau
Cũng mày cũng tớ cũng mi tau
Kéo vào quán cóc vài chai nhỏ
Tâm sự vơi đầy chuyện trước sau
Cũng có dăm thằng đã ra đi
Về lòng đất lạnh giữa xuân thì
Rủ nhau nhang quả đi thăm mộ
Cỏ đã xanh rờn mộ cố tri!
Cả một cuộc đời qua quá mau
Mới vừa để chỏm đã vuốt râu
Bạn bè một thuở đi đâu hết?
Còn lại mình ta tóc trắng phau!
- Trần Hoan Trinh -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét