Cao Huy Hóa kể chuyện Đất lành
GN - “Như gốc cây già trơ trụi, bỗng trổ hoa mầm sau những năm tháng đằng đẵng…” - Tự sự của Cao Huy Hóa trong lời thưa đầu sách “Đất lành” - hoa của đời người, NXB Văn Hóa - Văn Nghệ ấn hành - chân thật và khiêm tốn, như tính cách của ông ở ngoài đời, người đi trọn con đường của một nhà giáo.
GN - “Như gốc cây già trơ trụi, bỗng trổ hoa mầm sau những năm tháng đằng đẵng…” - Tự sự của Cao Huy Hóa trong lời thưa đầu sách “Đất lành” - hoa của đời người, NXB Văn Hóa - Văn Nghệ ấn hành - chân thật và khiêm tốn, như tính cách của ông ở ngoài đời, người đi trọn con đường của một nhà giáo.
… “Trên đường về, tâm
hồn thơ thới, cho dù trăng sáng hay rả rích mưa, cho dù trời dịu mát hay trở
gió mùa Đông bắc; đến trước ngõ tôi vẫn thấy phảng phất mùi hương, đúng là các
chị buôn bán nhỏ bên lề đường mới thắp hương khấn vái đâu đây. Như thế, tôi đã
hưởng trọn vẹn ngày rằm, mồng một thật ý nghĩa: buổi trưa lễ Phật ở nhà, cúng
cha mẹ, buồi tối đi chùa, lạy Phật, cung kính Ni sư, gặp được những Phật tử
thuần thành như cha mẹ mình hồi trước thế thì làm sao tôi không nhớ ngày rằm,
mồng một?” (Nhớ rằm, mồng một).
Sách gồm 25 câu chuyện tuyển chọn từ nhiều tản văn của tác giả đã đăng
trên các báo, tạp chí Phật giáo, bố cục trong ba phần: Hương đạo, Chùa gần
chùa xa và Tản mạn chuyện đời.
Chuyện chùa, chuyện đời, chuyện cây
cỏ, nếp sống tâm linh của các chị buôn bán nhỏ bên lề đường… qua sự trải nghiệm
của Cao Huy Hóa, thành câu chuyện tâm tình đượm chất đạo, đầy tình người. Như
chính ông đã bộc bạch: “Khơi nguồn trong tôi là cuộc sống xung quanh và cuộc
đời mình, vào lúc tuổi đã bộn bề khiến mình chín chắn hơn, bình thản hơn, và
sau những biến cố lịch sử để lại vết hằn cho hết thảy mọi người. Nhưng bàng bạc
trong tôi vẫn là đạo Phật, mà tôi đã thấm nhuần từ nhỏ, và khi tuổi càng cao
thì chất đạo đi vào lối sống, cách cảm nhận cuộc đời, và chắc đã ươm mầm, tưới
tẩm lên những trang viết của tôi”.
H.Độ
( Nguồn : Giác Ngộ Online )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét