Trong một bài viết cách đây khá lâu tôi nhớ có một bạn trẻ ghi nhận xét cho thấy rằng bạn ấy đã băn khoăn không biết thế hệ của bạn ấy rồi có gìn giữ được những giá trị quí giá của tình bạn như các thế hệ trước không . Tôi hiểu và cảm thông với bạn ấy vì dường như hiện trạng xã hội với quá nhiều vấn đề và tệ nạn phát sinh đã khiến bạn ấy đâm ra hoài nghi mọi sự . Thế nhưng tôi tin rằng nếu xuất phát từ một nền tảng đạo đức chuẩn mực , một tinh thần tự nguyện , một động lực trong sáng , một ý hướng tốt đẹp thì thời đại nào , thế hệ nào cũng vẫn có thể có những tình bạn tuyệt vời ...Đó là lý do tôi chọn đăng bài thơ BẰNG HỮU của thầy hôm nay . Một bài thơ về Tình bằng hữu của thế hệ người thầy dĩ nhiên là để nói về những người bạn của Thầy nhưng đứa học trò như tôi đọc mà vẫn nghe lòng rưng rức ...
BẰNG HỮU
Ngươi về cùng ta trong đêm nay
Nghiêng bên hồ rượu rót tràn đầy
Ôm vai bè bạn cười ha hả
Kể chuyện một đời cát bụi bay
Ngươi đi thuở tướng chạy binh tan
Ta với ngươi hai đứa hai đường
Ngươi bước lên thuyền ta không tiễn
Chưa gì đã thấy cách quan san .
Ngươi đi từ thuở tàn binh lửa
Không mảnh hàn y che tấm thân
Ta gọi ngươi hoài trong giấc ngủ
Thao thức nhớ ngươi đến cháy lòng
Ngươi đi ta vẫn ngày như đêm
Thuốc vàng tay , rượu uống say mèm
Cứ giận trời kia không có mắt
Nên để ta ngươi phải nổi chìm
Ngươi về ta ngỡ như đang mộng
Cứ mở mắt nhìn ngươi ngẩn ngơ
Lâu rồi không có ai tâm sự
Ngươi về ta cũng đỡ bơ vơ
Ngươi về tóc đã thành tiêu muối
Vai lệch lưng còng ốm xác xơ
Mệt mõi trông ngươi già hơn tuổi
Ta giờ tóc cũng trắng phơ phơ
Ngươi về ta dẫn ngươi qua sông
Nhìn con nước kia đã đổi dòng
Tìm bến đò xưa không còn nữa
Bạn cũ bao nhiêu đứa đổi lòng !
Ngươi về thôi cứ làm khách lạ
Ta sẽ cùng ngươi thức trắng đêm
Ngươi hát ta nghe bài Tư Mã
Để áo xanh đầy giấc ngủ quên .
Nguồn : Blog caothong 1952
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét