Xin xông một nén trầm
Để ý nghĩ về thầy trở nên tinh khiết
Trần gian này bụi bặm
E hồn con cũng ô nhiễm mất rồi
Con chưa một lần tặng hoa cho thầy
Như học trò con bây giờ đến hẹn lại lên mỗi năm một tặng
Hoa nào rồi cũng tàn
Chỉ có sự tri ân thật lòng là không phai nhoà theo năm tháng
Thầy ơi,
Con không muốn như học trò con
Chợt nhớ đến thầy vào cái ngày mà mọi người đều nhớ
Thầy ở trong con, mỗi ngày con sống
Thầy ở trong con, mỗi việc con làm
Không ô danh thầy, chẳng thẹn với lương tâm
Và cứ thế, ngày qua ngày, lặng lẽ
Con dạy học trò con những điều ngày xưa thầy dạy
Để làm người, để sống, để yêu thương…
Nguyễn Chí Trung
( Nguồn : http://phanchautrinh72.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét