Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

Thơ : NỖI BUỒN CON GÁI


















NỖI BUỒN CON GÁI
                                   
Mình ơi ! Thành phố chiều nay gió
Thành phố chiều nay  mưa bay  mau
Tôi  một mình ngồi trong quán nhỏ
Nghe tiếng mưa buồn lại  nhớ nhau

Thân gầy áo mỏng  nghe chừng lạnh
Thiếu vòng tay mình che ấm xưa
Từ thuở mình đi thương mòn mỏi
Đời cứ vô tình chuyện  đón đưa

Bao giờ gặp  được chiều mưa cũ
Ngắm bóng  hoàng hôn một thuở nào
Tìm lại  một thời con gái đẹp
Mình đi không nhớ tháng năm sao ?

Bao giờ trở lại thời hoa mộng
Tay  khoác vai nhau dạo phố chiều
Theo  những  con đường nhiều lá rụng
Tóc mình đan từng ngón tay yêu

Mình ơi ! Mưa cứ bay vào mắt
Mình có còn không như thuở xưa ?
Tôi về tóc rối bù che mặt
Nghe cả tâm hồn cũng gió mưa !
                                   
                        TRẦN HOAN TRINH
* Bài thơ  và bản nhạc này , thầy Trần Đại Tăng gởi về ĐIỂM HẸN  lúc 18:54 Ngày 30 tháng 9 năm 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét